LÊN RỪNG GIẤU LÁ
Sáng tác: Huỳnh Quốc Huy
Biểu diễn: Hamlet Trương
Anh vẫn biết rằng người đã có một vòng tay cạnh bên bao ngày.
Anh vẫn biết rằng người đã có một bờ bến đong đầy hạnh phúc.
Nhưng anh vẫn muốn được cạnh bên, được yêu em mà không cần nhận lấy.
Anh sẽ đứng đây, bên em tháng ngày, và lặng im để giấu đi nỗi lòng.
Chỉ cần được thấy em mãi như bây giờ.
Cho dù tình anh như lá khô mong chờ.
Cho dù tự anh mang chiếc lá ấy lên rừng để cất giấu.
Tình yêu đã đến khi trái tim ta không ngóng đợi, khi ai kia đã có bến bờ.
Người đi cứ đi nếu như phương trời kia hạnh phúc, còn anh vẫn mãi nơi đây.
Rồi mai đây nếu nơi ấy hạnh phúc không mỉm cười, thì người ơi người hãy quay về đây.
Yêu anh đắm say, bên anh tháng ngày và cho anh những mơ ước đong đầy.
Che dấu một tình yêu đơn phương cũng như đem một chiếc lá giấu vào từng sâu. Không ai hay ai biết. Chỉ có anh lặng lẽ ngóng trông về một người, đợi chờ mà không biết đến khi nào nguôi.
Nhưng dù sao, đó vẫn là lựa chọn và anh không hối tiếc thêm nhiều. Vì anh luôn tin rằng, yêu, hạnh phúc hơn được yêu.