1. Một ngày mai thức dậy nghe con tim bơ vơ
Tình yêu như loài thú quanh bên mình
Ngày em xa tuổi thơ một lời em chẳng hứa
Ôi đã mang tin yêu vào đời mà lòng người nhiều gian dối
Nên đành ngậm ngùi tay không trong đời tình sầu mênh mông.
ĐK:
Thôi còn đâu mà khuyên
Tình cũng ngủ yên dưới đáy gót mềm lặng lẽ em về
Bỏ quên một thoáng lệ rơi
Khóc nhau một lần đời người dìu nhau mấy lúc xuân xanh.
2. Ngậm ngùi trong giấc mộng như mây bay xa xăm
Tình yêu ơi này trút thân dã mòn
Lòng chợt như mùa đông về hàn huyên mộ vắng
Ôi kiếp hoang bao phen đọa đày một ngày một giờ khóc rỗi
Giấc ngủ nào gọi tên nhau mắt lệ nào còn mai sau.
1. Một ngày mai thức [Dm] dậy nghe con tim bơ vơ
Tình [Bb] yêu như loài [A7] thú quanh bên mình
Ngày em xa tuổi [Gm] thơ một lời em chẳng [A7] hứa
Ôi đã mang tin yêu vào [Gm] đời mà lòng người nhiều gian [Bb] dối
Nên [A7] đành ngậm ngùi tay không trong đời tình sầu mênh [Dm] mông.
ĐK:
[Dm] Thôi [C] còn đâu mà [F] khuyên [Bb]
Tình cũng ngủ [Gm] yên dưới đáy gót mềm lặng lẽ em [A7] về
Bỏ quên một thoáng lệ rơi
Khóc nhau một [C] lần đời [A7] người dìu nhau mấy lúc xuân [Dm] xanh.
2. Ngậm ngùi trong giấc [Dm] mộng như mây bay xa xăm
Tình [Bb] yêu ơi này [A7] trút thân dã mòn
Lòng chợt như mùa [Gm] đông về hàn huyên mộ [A7] vắng
Ôi kiếp hoang bao phen đọa [Gm] đày một ngày một giờ khóc [Bb] rỗi
Giấc [A7] ngủ nào gọi tên nhau mắt lệ nào còn mai [Dm] sau.