Buồn làm gì, giờ em lấy chồng
Thiệp mời cầm trên tay, ngày người về dinh sao nhói lòng
Vàng và tiền người ta cho em, làm mâm cúng trầu
Vậy mà giờ trong khi, anh còn phải mang đôi dép lào
Chả phải trách em để làm gì
Đời là phù du
Có ai muốn đi theo nghèo hèn
Chỉ là mình ngu
Lúc êm ấm hay quên lời thề
Vào ngày mưa giông
Tình cảm so với xe hơi nhà lầu
Có như thế chỉ mong mà cầu
Em chọn mau
Vậy giờ anh mất em bởi vì
Làm sao xe Wave của anh dí theo Audi
Người ta đi chơi bằng lương của anh năm trời
Thế em ơi anh xin chịu thua
Nhẫn cưới anh có thể mua
Nhưng mà thua thua
Na nà na nà na na ná
Em cứ theo đại gia
Anh cách xa bởi không tiền đồ
Na nà na nà na
Na nà na nà na
Em cứ theo đại gia
Anh chẳng qua bước ngang đời em
Làm phục vụ thì sao, giao hàng thì làm sao
Cũng chỉ vì tương lai, sau này mặc cho em váy cưới
Làm phục vụ thì sao, giao hàng thì làm sao
Cũng chỉ vì tương lai, sau này mặc cho em váy cưới
Nhưng hết rồi
Sáng làm ly trà đá
Ngồi bên nhà lá ước làm đại gia
Cho cái từ khóa
Nếu tiền là cá, anh cho vài kí lấy gì mà xa
Đời chẳng là mơ nên em thành vợ
Của thằng khác ôm, còn anh ôm nợ
Nó thuê ở đợ, cho tiền đi chợ
Còn anh làm thợ, quần áo hơi dơ
Nên là
Chồng gần em không lấy em lấy chồng xa
Ba má em thấy sính lễ quá bắt mắt
Cho em kết tóc bên chồng đại gia
Dù mình là thanh mai trúc mã, tâm đầu ý hợp
Nhưng anh mái lá, nên là thua mái lợp
Đám cưới em anh có đến dự
Nhưng chỉ đứng núp, ở bụi chuối sau nhà
Nhìn hai bên họ quan khách đông đủ
Chú rể bữa nay là khứa trâu già
Họ gọi bằng anh, anh gọi bằng chú
Chú gọi anh “cu”, anh gọi chú tỷ phú
Chú rước dâu bằng cả một đoàn xe sang
Nối từ đầu làng dài còn hơn sở thú
Và vàng vòng từ vị trí mẹ chồng
Thấy em đeo mà muốn gãy cổ
Cha tặng nhẹ vài tỷ đồng
Cho vợ chồng sống cho nó đỡ khổ
Anh dù có hơi phật lòng
Nhưng mà chuyện đã rồi đành chúc vui
Em à cũng phải chia sẻ lời thật lòng
Là tại thấy hơi ngộp nên đành cúp đui