1. Em đi rồi chiều cô đơn lạnh vắng
Mây không buồn theo từng bước em đi
Em có biết xót xa người ở lại
Bao tháng năm ôm nỗi nhớ u hoài.
2. Em đi rồi anh lang thang một bóng
Trên con đường ngày đó mình sánh đôi
Này em hỡi đây còn bao kỷ niệm
Anh cố quên nhưng lặng lẽ đi tìm.
ĐK:
Em ơi phương trời nào
Xa mịt mờ nào em có hay
Và có nhớ tiếng lòng ai thổn thức
Biết bao đêm cô đơn.
Em ơi câu thề nguyền
Đành từ ly ôi xót xa
Giờ nước mắt khô cạn tim héo hắt
Biết không em.
3. Em đi rồi thời gian như ngừng trôi
Xót xa nhiều thì cũng thế mà thôi
Tình đã lỡ thôi đành xin hẹn lại
Một kiếp sau ta hạnh phúc lâu dài.
1. Em đi [Em] rồi chiều cô đơn lạnh [G] vắng
Mây không [Am] buồn theo từng bước em [Em] đi
Em có [C] biết xót xa người ở [Am] lại
Bao tháng [B7] năm ôm nỗi nhớ u hoài.
2. Em đi [Em] rồi anh lang thang một [G] bóng
Trên con [Am] đường ngày đó mình sánh [Em] đôi
Này em [C] hỡi đây còn bao kỷ [Am] niệm
Anh cố [B7] quên nhưng lặng lẽ đi [Em] tìm.
ĐK:
Em [Em] ơi phương trời [Am] nào
Xa mịt [B7] mờ nào em có [Em] hay
Và có nhớ tiếng lòng ai thổn [C] thức
Biết bao [Em] đêm cô [B7] đơn.
Em [Em] ơi câu thề [Am] nguyền
Đành từ [B7] ly ôi xót [Em] xa
Giờ nước mắt khô cạn tim héo [C] hắt
Biết không [Em] em.
3. Em đi [Em] rồi thời gian như ngừng trôi
Xót xa [Am] nhiều thì cũng thế mà [Em] thôi
Tình đã lỡ thôi đành xin hẹn [Am] lại
Một kiếp [B7] sau ta hạnh phúc lâu [Em] dài.