tmh: Từ lúc yêu a e đây đã biết trước rằng trái tim a đã k thuộc về e, mà cớ sao e vẫn yêu vẫn muốn được bên mỗi a để rồi hôm nay tim e rạng vỡ.
kp: Từ lúc yêu e a đây đã cố gắng, cảm giác bên e chẳng mang a niềm vui
tmh: Người bước đi bên ai kia, tay nắm cùng với ai kia, người cho e bao giấc mộng tàn phai.
kp: Trách làm gì người ơi a đây k muốn ai buồn hãy hiểu cho a k muốn đâu người ơi! hết yêu rồi làm sao a đây có thể yêu người chẳng lẻ a lặng yêu k nói...
tmh: lòng e giờ đây tan vỡ với những câu nói a lặng yêu, làm sao làm sao hỡi a e yêu a yêu thật lòng. biết yêu a làm gì biết trước wen a làm gì để hôm nay ta càng thêm đớn đau.
KP: đành thôi đường ai cứ bước a vẫn sẽ chúc e được vui, từ đây đừng mang đến a bao yêu thương bao lời trao. trách duyên ta lỡ làng thôi trách duyên ta phủ phàng để mình a ôm đớn đau mà thôi.