Buổi chiều về trong tiếng mưa buồn
Chiếc lá rơi lặng lẽ bên thềm
Ngồi đây trong ta nghe xót xa
Thấp thoáng bóng em về
Mình yêu nhau bao tháng ngày
Sầu này nào em có hay
Định mệnh là muôn nỗi ưu hoài
Hoặc là lòng em đỗi thay
Vắng em đêm này
Tình đôi ta sao hoá băng giá
Khiến mắt môi kia hững hờ
Nụ hôn đêm nào tưa giấc mơ
Thoáng đó đã tan như bọt mưa
Ôi vòng tay ôm giờ sao quá ngại ngùng
Làm sao để thôi nhớ nhung
Sợ rằng tình như sóng vô tình
Cuốn nhau ra biển khơi cách chia đôi mình
Rồi mai dù ta có xa cách
Thì xin tháng năm không phai tàn
Tình anh yêu em yêu đắm say
Com tim anh hoá ngây dại
Dù ai gieo đau thương chốn này
Dù rằng lòng anh nát tan
Cuộc tình là những cơn mê dài
Với nỗi cô đơn từng đêm... đắng cay riêng mình.
Rồi mai dù ta có xa cách
Thì xin tháng năm không phai tàn
Tình đôi ta sao hoá băng giá
Khiến mắt môi kia hững hờ.