Ngắn:
Anh giờ đây làm sao mà tin được em
Vì ngay lúc này mà em bỏ anh rời đi thật xa
Lúc khốn khó em buông lời
Chỉ trích em chê cười
Để rồi mai đây không muốn nhìn mặt nhau nữa
Anh mộng mơ ngày đêm nhìn như thằng ngu
Chìm trong nỗi buồn để quên ngày ta còn nhau
Hoàng hôn đến em bên anh thật vội vàng
Bình minh tới em đi nhanh cho ngày tàn
Ngọc Dolil:
Làm gì có ai chia tay mà vui
Càng mạnh mẽ sâu bên trong càng tổn thương
Nhiều đêm em chợt bật khóc, vì nhung nhớ, vẫn còn đấy
Vậy mà anh lại đành lòng buông đôi tay
Ngắn:
Làm gì có ai chia tay mà vui
Giờ người bước đi bên ai không phải tôi
Tình yêu đó đã mất rồi...thấy người...đắm chìm
Chẳng còn dám để đôi môi kia cất lời
Ngọc Dolil:
Ừ thì chia tay
Một người buồn một người đâu hay
Tình mình giờ như làn mây bay đến nơi nào
Lời chưa nói phút cuối vẫn chưa kịp trao
Ừ thì quên nhau
Một người sầu một người đâu thấu
Cứ thế ta xa rời
Quên mắt, môi, nụ cười
Và quên hết những năm tháng từng nồng say
Ngắn+Ngọc:
Anh đã giấu nước mắt, chôn vùi...kí ức buồn...của đôi mình
Em cũng đã đốt hết kỉ niệm...phút ban đầu...sâu trong tim
Ngày nào đó em sẽ tìm được một người...một người yêu em thương em nhiều hơn anh
Làm gì có ai chia tay mà vui
Càng mạnh mẽ sâu bên trong càng tổn thương
Nhiều đêm em chợt bật khóc, vì nhung nhớ, vẫn còn đấy
Vậy mà anh lại đành lòng buông đôi tay
Làm gì có ai chia tay mà vui
Giờ người bước đi bên ai không phải tôi
Tình yêu đó đã mất rồi...thấy người...đắm chìm
Chẳng còn dám để đôi môi kia cất lời