Những nỗi nhớ đang trao dâng trong lòng
Kỷ niệm xưa cứ theo nhau về
Và nhớ những cái hôn đầu tiên ngot ngào
Mà giờ đây sao quá xa xôi
Kể từ khi người xa rời Anh mùa đông như rét thêm Cô đơn lạnh lẽo
Mùa đông, người đi vỗi vã
Chỉ con anh minh Anh ở đây Cô đơn với bóng đêm nơi đây mình Anh
Mùa đông không có Em kề bên
Dk: Nhớ nhớ nhớ ... Và nhớ cái lúc đó đó đó Em quay đi, nhìn em trông rạng rỡ
Để rồi lúc hối tiếc, em đã quá muộn màng rồi Mùa đông, Anh nhớ mùa đông
Đông về anh nghĩ có thể quên
Nhưng thật ra anh đâu có làm được
Màn đêm riêng đôi chân anh lê bước
Không tài nào xóa đi... khoảnh khắc... ngày hôm qua...
Anh Yêu Em, đã từng rất thật lòng...
Nhưng giờ thì ...tất cả, làm sao đây...
Ai làm anh tổn thương ..nhiều như vậy chứ...
Ai khiến anh phải đau... Nhiều như vậy chứ ?
Câu ước thề khi xưa.. giờ em quên hết rồi...
Những nỗi nhớ gửi trao... Làm sao đong đếm nổi ...
Em đã xa và anh....không thể nhớ....
Em đã quên và anh... Không thể chờ
Nhưng đôi khi vì em, cả đêm anh mất ngủ
Những ký ức ngày xưa, đâu phải những lời du...
Em... Có còn nhớ đến.. chút yêu thương ấy ?
Chỉ là ngày hôm qua... ?