Ver 1:
Lại một đêm... Cố ngồi nắn nót từng dòng chữ
Sợ lắm ngày mai tôi phải đi viết hết tất cả vào lá thư
Những dòng cảm xúc và nước mắt đi kèm khiến cho nét mực càng lắm lem
Xin nước mắt đừng rơi để tôi viết tiếp truyện tình này gữi em xem..
Lấy luôn cái cớ là không còn yêu lời cay đắng nhất tôi cũng buông..
Dẫu cho mai này tôi đi xa ! một điều tôi muốn em không buồn.
Đừng buồn vì thằng bệnh tật chuẩn bị đối đầu với cái ngất
Chắc có lẽ mãi mãi không bao giờ tỉnh giấc ! nhắm mắt thíp đi trong bệnh tật.
Những câu nói chua chát mà lần đầu tiên từ nơi tôi về phía em..
Và rồi em khóc ! Cảm xúc bật dậy tôi cố kìm..
Vì tôi không muốn em thương hại nên đôi môi thoát ra từ chia tay
Vẫn luôn cố vùn vẫy với cơn đau hành hạ đau buốt ngày qua ngày..
Định mệnh ông trời nay sắp đặt cuối đầu dạ, vâng con tuân theo !
Xin 1 lần cuối cùng gặp em lần cuối trao tặng lá thư tình bạc bẽo....
Định mệnh ông trời nay sắp đặt cuối đầu dạ, vâng con tuân theo !
Xin 1 lần cuối cùng gặp em lần cuối trao tặng lá thư tình bạc bẽo....
Mel:
Đừng làm em phải khóc.. vì quá yêu anh người ơi !
Tại sao anh cố .. xóa đi những gì ta có
Điều em lo lắng đang xảy ra Và đau đớn như thế này
Ở bên anh , em mới thấy vui.. người biết không !
Bàn tay ai đang lạnh dần trong đêm tối. Mặc cho em gọi tên
Từng đêm em mơ anh đến.. nhưng lại đi trong nghẹn ngào
Đặt tay lên tim đau thắt giấu đi 1 cảm xúc...
Cứ dặn mình phải sống vui... cho anh an lòng . !
Ver 2:
Anh xin lỗi vì anh không thể! Không thể ở mãi mãi bên em
Căn bệnh anh mang ngàn nỗi đau khống chế vì thế điều này
em không nên xem.. đâu
Nhưng mổi khi em buồn thì em cứ khóc tựa vào vai anh
Vì rằng thời gian cũng không còn nhiều anh lo mình không trốn chạy nổi khi cơn mưa tạnh..
Chia tay.. đó là cách tốt nhất cho cả hai !
Vì nếu không nói thì một mai anh sợ lắm tình cảm em còn vướng lại.. trong tâm trí
Và giọt nước mắt lại hàng mi khi thể xác anh đã nằm bất động không còn linh hồn và lý trí..
Và nếu như một mai anh không còn tồn tại ..
Thì đây chính là dòng cảm xúc dành cho em mà bấy lâu nay anh dồn lại
Anh viết ra từng khúc ca nhưng tiếc là tình chúng ta..
Ở hai thế giới.. nhưng ngày hôm qua nó đã trôi qua theo cơn lạ..
Anh biết là cố ràng buộc thì càng trở thành người ngoài cuộc..
Anh biết rằng không nói trước.. thì có lẻ không bao giờ nói được!
Vì thế khoảng cách mà anh đang cố lắp.. thì em cũng đừng hỏi thêm điều chi
Chia tay một cách dứt khoác.. để anh thanh thãn bước ra đi