Là sương đang bay trong đáy mắt
Khi mà ánh hoàng hôn vừa tắt
Tự dưng nước mắt lưng tròng
Trăng tròn nhưng khuyết trong lòng
Lạc theo những năm tháng mơ hồ
Tìm trong những ký ức hư vô
Tình đến tình đi tình hợp tan
Người đến người đi rồi lỡ làng
Mơ và say say và mơ em giết tôi trong vòng tay
Nhớ rồi mong mong rồi nhớ sao em vẫn cứ hững hờ
Đêm về khuya như lạnh hơn, nỗi đau siết chặt hơn
Cho tôi thêm giá buốt con tim này
Hoa còn vương vương mùi hương ngày nào kề sát vai nhau
Trăm lần yêu chỉ một lần đau mà dễ dàng quên vậy sao
Xuân đi hạ đến thu tàn đông sang
Quanh năm tôi vẫn nhớ em
Nắng mưa là lỗi do trời mà hết yêu là lỗi do người
Vì đời tôi lấm lem, giọt mồ hôi ướt nhem
Nên chẳng thể nào có em..
Nhánh hoa phượng thắm bên thềm
Giờ thì mất em hoa cũng đã úa tàn
Còn gì cho nhau nữa đâu, thôi đành hẹn em kiếp sau
Yêu làm chi để lệ hoen ướt mi
Khi mình rời bỏ nhau rồi lại càng đớn đau
Tự mình chuốc lấy thêm những u sầu
Thôi thì cam tâm lỡ mối duyên đầu
Ngây thơ giết chết đi những người hay mơ
Bơ vơ chỉ biết trách than tại mình ngu ngơ
Yêu em si mê, nên đôi khi anh quên cả lỗi về