Bước, ngước nhìn trời cao
Dưới góc đường, nếm trà đá no rồi
Nước, mắt từ vì sao
Tối không màu, chẳng còn chút u sầu
Khi màn đêm xuống
Nhâm nhi li trà đá trên môi
Con tim ta chạm tới đơn côi
Đứng giữa ngã đường tối đôi mươi
Nhạt nhòa trong góc tôi vắng
Ta đang đi lạc giữa hoang vu
Để ta trốn khỏi những ánh đèn
Bon chen nơi thành phố cô đơn
Ta đi lang thang dưới cuối đường.
Nếu, ngước nhìn trời cao
Nắng chói lòa, rung cành lá rơi đầy
Gió, gió thổi từ đâu
Sẽ dẫn đường, tới đại dương yêu thương
Khi mặt trời lên,
Đôi con chim nhạn vút bay cao
Mong manh như hạt trắng rơi màu
Một ngôi sao đêm vừa thức dậy
Làm bình minh ta hé sáng
Tô pha sắc màu khắp nhân gian
Để ta đón từng tia nắng tràn
Nơi đây mây mù sẽ xua tan
Ta đi lang thang giữa mây ngàn