Giờ thì anh phải khóc hay gượng cười
Bàn tay anh phải níu giữ hay là thôi
Bàn chân anh cứ bước lùi
Dẫu vẫn muốn đến ôm lần cuối.
Và yêu em nhiều là đúng hay là sai
Để rồi em ra đi mãi không trở lại
Chỉ còn anh hoang mang chẳng biết do ai làm tan vỡ
Chỉ còn anh vẫn cứ ngỡ như nằm mơ.
[ĐK:]
Nhắm mắt để không nhận ra giấc mơ là thật
Có lẽ yêu thương ngày qua nhạt phai tất cả
Gió cuốn chiếc lá vàng rơi giữa con đường về
Cứ như cuộc tình của hai chúng ta.
Cố bước đi qua thật nhanh đám đông xa lạ
Cố giấu nỗi buồn để không một ai biết đến
Cố kiếm tìm một người quen thế nhưng lại lạc lõng trên đường
Chợt nhận ra anh chỉ có một mình.