Thời gian vẫn thế
Chẳng thể nào khiến trái tim này sẽ thôi ngừng quên
Tìm trong nước mắt
Là niềm hạnh phúc nhỏ nhoi giờ đã tan vào đêm
Em đã mang trao anh hạnh phúc khi ta gần nhau
Nhưng cũng mang hết đi, để lại vết thương trong trái tim
Hoàng hôn nắng tắt
Chờ một bóng đêm sang giày xé tâm hồn anh
Lòng sao trống vắng
Chỉ còn tiếng yêu trong hồi ức đã lặng câm
Biết trước đã không yêu và đã không cho mình tìm nhau
Đến với nhau bao lâu lại để mình xa cách nhau
Là ai đến bên đờ, ai đã xa rời ?
Bao nhiêu yêu thương qua rồi
Là ai đã dối gian để duyên mình lỡ làng?
Một mình anh ngồi lau khô nước mắt
Là ai đã quên lời, ai hay những rối bời?
Trời đang mưa làm sao mang nắng tới
Chỉ còn trong giấc mộng để ươm tình trong lòng
Giờ thôi hết từng ngày dài trông ngóng
Lòng trống không.