từ lúc sinh ra, tôi mang kiếp con người.
Họ hàng cách xa, không mái ấm gia đình.
Một mình quạnh hiu, bên gốc giao đường.
Chờ đợi mẹ yêu, cho con ấm lòng
thân gầy co ro,
lòng thầm mong, cha mẹ nơi nào.
rồi ngày tháng qua, khi con lớn nên người,
nhờ đời sót thương, ban chén cơm thừa.
ngậm ngùi đắng cay,đi ngang khắp nẻo đường
đi về nơi đâu, về công viên,hay nơi sân ga
con xin ơn trên cho con 1 lời,
rọi đường con đi đến bên mẹ hiền
tìm đc cha yêu bao ước mơ sum vầy
xin trời thương cho, từng chìu đông con luôn ước mong
trong đêm mưa giông con chết bên đường
lạc loi đơn côi, ai tiếc thương mình
từng dòng lệ lơi, mâu loa mắt buồn
mây chiều tiễn đưa, linh hồn con về với cội nguồn.