Chiều một mình nhạt nhòa một mình lặng thầm
Đi trong sương rơi u mê, chỉ có mây đen giăng kín trời xanh
Lặng lẽ đôi chim bay qua cùng buồn nghẹn ngào tê tái
Đoạn đường này trải đầy hoài niệm một thời
Khi xưa ta đi bên nhau nhưng sao hôm nay trống vắng lạnh lẽo
Chỉ còn duy chỉ còn một nỗi cô đơn thật rộng lớn
Chỉ còn là 1 cảm giác, chỉ còn là 1 hình bóng
Thoáng xưa chợt hiện rồi lại vụt mất
Cho ai kia đang kiếm tìm trong hư vô
Chỉ thấy giấc mơ không như mong chờ
Từng suy nghĩ vừa chợt ùa về
Cùng một cơn gió se lạnh làm trái tim
Không còn cảm thấy nỗi day dứt sâu thẫm.
Đặt từng ngón tay lên trên phím đàn,
Như âm thanh buồn thở than,
Lòng anh nhớ em khôn nguôi
Mang cả một trời yêu thương tiết nuối.
Và trong tiếng ca bên cây dương cầm,
Lung linh từng ngọn nến hồng,
Thắp sáng lên quanh anh mỗi đêm
Thấy có em bên cạnh
Nụ hoa trắng rơi bên hiên sớm nay,
Đón ánh nắng của mùa thu
Về lại trước sân như sớm yêu thương
Ngọt ngào mà anh đã đánh mất.
Và anh sẽ không buông xuôi dễ dàng,
Dù cuộc tình có bẽ bàng,
Cách ngăn không cho đôi ta
Về lại với nhau trong chiều.