Bến sông xưa giờ vắng bóng, cố vớt trăng rơi bến mộng
Mấy độ trầm luân trách than ai kiếp dại khờ
Xa rời vòng tay hơi ấm của người lúc xưa
Ánh sáng chân trời chiếu xuyên qua tầng mây
Hà ha ha ha há …
Ta đi đâu tìm chàng
Nước mắt rưng tròng, tự ôm lấy thân mình
Hà ha ha ha há …
Đứt duyên phận thế gian
Gió mang câu thề đến phương nào
Là ai nói sẽ yêu mãi muôn đời
Thế nhưng sao phận tàn rẽ lối
Ngăn cách hai phương trời
Sống chết một lòng có nhau
Sao giờ chàng bỏ ta
Lòng ta mang nỗi đau
Trái ngang hết một kiếp người
Bàn tay nắm rồi lại buông xa rời
Thế nhân ơi
Tình sầu thiên thu
Muôn kiếp không tương phùng
Sương gió anh nặng gánh vai, nay dừng lại ở đây
Nguyện sẽ giữ mãi bóng hình ngày xưa
Hà ha ha ha há …
Ta đi đâu tìm chàng
Nước mắt rưng tròng, tự ôm lấy thân mình
Hà ha ha ha há …
Đứt duyên phận thế gian
Gió mang câu thề đến phương nào
Là ai nói sẽ yêu mãi muôn đời
Thế nhưng sao phận tàn rẽ lối
Ngăn cách hai phương trời
Sống chết một lòng có nhau
Sao giờ chàng bỏ ta
Lòng ta mang nỗi đau
Trái ngang hết một kiếp người
Bàn tay nắm rồi lại buông xa rời
Thế nhân ơi
Tình sầu thiên thu
Muôn kiếp không tương phùng
Sương gió anh nặng gánh vai
Nay dừng lại ở đây
Nguyện sẽ giữ mãi bóng hình ngày xưa
Là ai nói sẽ yêu mãi muôn đời
Thế nhưng sao phận tàn rẽ lối
Ngăn cách hai phương trời
Sống chết một lòng có nhau
Sao giờ chàng bỏ ta
Lòng ta mang nỗi đau
Trái ngang hết một kiếp người
Bàn tay nắm rồi lại buông xa rời
Thế nhân ơi
Tình sầu thiên thu
Muôn kiếp không tương phùng
Sương gió anh nặng gánh vai
Nay dừng lại ở đây
Nguyện sẽ giữ mãi bóng hình ngày xưa