Version 1
Phồn hoa nhân thế, vốn không ngừng xoay
Lòng mang vương vấn, trắng đêm chẳng hay.
Thời gian trôi qua. Kinh luân đổi thay.
Quay đầu, duyên kiếp ta đánh rơi.
Nguyệt minh đêm vắng, cách xa từ đây.
Sầu vương mi mắt, khóc duyên chúng ta.
Tình này ly tan, ái ân kia vỡ đôi
Thoát ly hai chữ đắng....cay
ĐK:
Mộng uyên ương giờ tan vỡ, dòng thời gian này đã xóa mờ
Để giờ đây ta buông xuôi đi chấp niệm
Tình yêu kia giờ quên lãng, vùi chôn trong vạn kỹ ức này
Đành trút xuống hết, thoát duyên nợ từ đây.
Version 2
Tình là sân ái, đau thương kia dệt nên.
Vọng đoạn thê lương, vết thương kia còn nguyên
Chờ người nơi xa, nét bút ấy đã phai
Có hay, ta mãi ngóng trông....
Sầu là bi ai, ánh vô minh xóa đi
Lời kinh năm xưa, khắc ghi tâm trí ta.
Phật ở trên cao, có hay duyên chúng ta
Bước qua sinh kiếp ái ly .
ĐK:
Mộng uyên ương giờ tan vỡ, dòng thời gian này đã xóa mờ
Để giờ đây ta buông xuôi đi chấp niệm
Tình yêu kia giờ quên lãng, vùi chôn trong vạn kỹ ức này
Đành trút xuống hết, thoát duyên nợ từ đây.
..........
Chẳng phụ Như Lai, cũng chẳng phụ người đâu.