Không Nguyên Vẹn

Sáng tác: 

Minh Tài

Trình bày: 

Minh Tài


Câu chuyện buồn này đến lúc nên dừng lỗi do cũng bởi của cả hai
Phần anh cố chấp riêng em lưỡng lự giữa anh và họ cũng đã sai
Sau kẻ thua cuộc cứ mãi là anh, em chọn người cũ để ngã vai
Kỷ niệm lời hứa những ngày vừa qua nỗi buồn chồng chất biết trả ai?
Là vì do em, hứ, vứt bỏ mọi thứ chỉ anh còn giữ lại
Là vì do em mang nặng tình cảm từ người đến trước còn riềng phần anh nhận chữ bại
Còn gì nữa đâu em ơi,vấn vương người cũ người từng phụ bạc
Còn gì nữa đâu khi em trao anh những lời đau lòng làm tim đủ rát

Em mang đến đây là sự chân thành hay dối trá kèm lẫn đau thương
Khi kỉ vật họ giữ mãi bên mình nhiều lần nhắc nhở vết thương đã sâu hơn
Không trách em hay lỗi số phận, kẻ nặng tình chấp nhận phần thua
Biết là đau nhưng cũng phải cố nhận,bởi nỗi buồn này anh cũng chẳng cần mua
Thực sự niềm đau mà anh đang có là do cố gượng từng ngày qua
Thời khắc li biệt khi họ trở về trao em khăn đỏ áo cài hoa
Không buồn không khóc nữa thêm chi, thất vọng chồng chất ngày em đi
Niềm vui trao trả người đem chi, trốn tránh nỗi sợ từng đêm khi

Bao lần đối diện trước dày vò vị trí đảm nhận là người tới sau
Thức trắng từng đêm diễn tả nỗi buồn kèm men rượn đắng cùng với đau
Anh thay đổi là bởi vì em bao lần sai lầm cố cải thiện
Nhưng phần đau cứ phải tìm anh hằng khắc từ tim vẫn mãi hiện
Đến bên anh sang sẻ nỗi buồn tâm can cô động chỉ lúc cần
Quá khứ xưa em không quên được thay vào nơi anh để trút dần
Cơn đau này giấu kĩ sau mi lẫn trốn có lẻ đã mấy đêm
Và phần đau xin được dừng lại không còn tiếp nhận đừng cấy thêm

Anh tự giam mình vào trong bóng tối chọn cách sống với hàng trăm đóng chữ
Ví nỗi buồn này như cơn bão chống chịu bao năm ở nơi sóng dữ
Để tìm lại được bầu trời xanh êm đềm gió thổi mây trong lành
Nhưng chỉ hoài công vì mong ước mãi mọi thứ tiếp diễn sẽ không thành
Giờ còn lại gì ngoài câu li biết kẻ khóc người cười khẽ ướt mi
Mọi thứ tiếp diễn không như mong đợi cuối mặt quay đầu sẽ bước đi
Vẫn lại trả em hết sự tự do chẳng còn gò bó khi bên cạnh mình
Anh đã phun phí hết tuổi thanh xuân nhìn em cùng hắn say mặn tình

Anh đã từng chờ đã từng đợi đã từng hy vọng những ngày mưa
Về người từng thương người từng nhớ người từng kề cạnh của ngày xưa
Nhưng giờ chẳng còn nhìn thấy nữa ngoại lệ chỉ còn trong giấc ngủ
Hoài niềm cũ kĩ chỉ mình anh ôm từ ngày xa em ôm cất giữ

Cơn mưa chiều nay thấm đậm màu buồn lắng động trên môi vị mặn đắng
Gió thổi mây về nơi chốn yên bình bầu trời êm đềm khi lặng nắng
Anh chợt nhớ lại những ngày môi kề siết chặt đôi tay trên phố cũ
Dặn lòng không được bận tâm đến nữa ý thức vô thần tim cố nhũ
Say xưa bên ai giữa ánh trăng ngà sáng sôi dòng sông kia lắng động
Câu nói giả từ thốt ra nơi anh đến tận lúc này còn đắng họng
Khác với nhiều người anh vẫn luôn cười nỗi sợ dâng tràng tim khiếp hãi
Mơ ước ngày nào niềm vui mang dành thay vào nỗi buồn em tiếp đãi

Bao đêm trăng trở lẫn trốn hoài niệm về người con gái vẫn đang nhân
Cành hoa khô héo ngày một úa tàn ánh nắng khắc nghiệt chỉ thân mang
Đợi kẻ mang lòng chăm chút từng ngày đóa hoa phục hồi thêm tí sức
Quá khứ cần quên sẽ chẳng suy tư vứt bỏ ưu phiền trong kí ức
Mang nặng bồn bề của ngày tháng cũ cách thức thế nào giải quyết đây
Cho anh xin phép được gọi tên người từng thương, từng nhớ, từng siết tay
Khóa chặt cửa lòng khi sự tổn thương dần giết chết tim trong lòng ngực
Quan điểm cả hai rời rạt từng ngày cảm xúc dành trao không đồng nhất

Nhìn vào ánh mắt nơi em còn chứa hình bóng người cũ vẫn hiện tên
Tim em hằn khắc người từng phụ bạc nỗi đau dày xé dần diện lên
Tình cảm phai mờ vì một ai đó anh vứt tất cả trong đêm này
Gánh lấy hậu quả từ người đến trước mong tim nguyên vẹn sẽ không thêm trầy
Quá khứ từng khiến em phải đau lòng, nước mắt rơi rớt vì đơn côi
Cố gắng cũng chỉ là thừa thải vị trí họ xếp là mãi hơn rồi
Yêu thương giờ đã không còn nữa, tìm kiếm cách mấy chẳng thấy đâu
Ngực trái trầy xước ngày càng một lớn, vết thương hằn khắc đã cấy sâu

Thể loại:  Việt Nam,  Nhạc Trẻ,  Rap Việt


Nghe thêm