Vì sao anh vội ra đi, không lời chia ly, cớ sao phải như vậy.
Tình ta sao vội chia xa, cho lệ hoen mi, trái tim em vỡ òa.
Tình cứ đến rồi vội đi, không kịp nghĩ suy, nhớ thương có nghĩa gì .
Nghẹn ngào buông người xa em, nát tan cõi lòng, tiếng yêu còn đâu.
Người ra đi chớ quay về, chớ vấn vương chi nơi này.
Dù đau thương cũng một lần sao cứ băn khoăn?
Buồn làm chi ? Cũng thế mà ! Sao phải nuối tiếc người đã đi về một nơi xa vời vợi.
Xa mãi xa .
Thì thôi duyên số đã định chúng ta phải chia lìa.
Mình không thể sống trọn tình say đắm mặn nồng, chớ níu giữ những tháng ngày quá khứ đã mang đi hết những điều tổn thương cho hiện tại.
Mãi chỉ là niềm đau.