Mỗi lần bên em anh cứ mãi ngập ngừng...
Chẳng hiể vì sao anh không thể dám nói...
Những gì suy nghĩ trong anh, những gì chất chứa trong tim.
Rằng anh đã yêu em rất lâu rồi...
Và rồi thời gian cứ trôi mãi vô tình...
Một người đến sau quan tâm và lo lắng...
Rồi vòng tay ấy bên ai, dù giờ anh muốn nói ra...
Nhưng giờ anh đã, anh đã không còn cơ hội...
DK: Giá như được trở lại anh sẽ không mất em...
Thì giờ đây anh đâu cô đơn và hối tiếc...
Giá như được trở lại anh sẽ ôm lấy em,...
Và anh nói sẽ mãi mãi yêu mình em...
Những giấc mơ ngọt ngào giờ chỉ là nỗi đau...
Từng đêm thâu anh cứ suy tư hoài mong nhớ...
Những phút giây nụ cười giờ cũng đã quá xa...
Cũng tại vì anh đã không dám nói yêu em người ơi...
Nên giờ anh đã mãi mãi mất em trọn đời...