Đêm từng đêm với khói thuốc trắng tàn phai đâu ai biết trước ngày mai Tôi quên đi bao tháng ngày dài để cho hôm nay tôi mới biết mình sai Khi nhìn lại người thân tôi với bạn bè ai nấy cũng dần xa rồi Giờ đây tôi có muốn quay trở lại thì ngày tháng ấy đã phôi phai Cha Mẹ tôi thường mơ ước tôi thành danh sao tôi phải nỡ phụ người trong men vui tôi cữ mãi vùi chôn theo bao tiếng nhạc của ánh sáng màn đêm Đến một ngày chợt nhận ra tôi không còn của chính bản thân mình nữa rồi niềm u mê ma túy đá vô hại giết chết bao con người thơ ngây Khói thuốc trắng tàn phai khói thuốc trắng độc hại khói thuốc đã làm say lấy đi tháng ngày dài Bao lớp trẻ giờ đây phải khóc trước đắng cay lầm lỗi giờ đã sai có lấy lại được đâu Mong sao chớ đừng ai như tôi phải ngồi đây đau đớn của ngày nay hai tay phải run rẫy Ôm khói thuốc tàn phai tương lai chẳng được chi ham muốn có được gì đời lắm nhiều cạm bẫy