Buổi sáng trên mặt hồ, cơn mưa phùn vừa qua lối này.
Tôi, cuộn mình trong chăn, với nỗi đau vừa đi qua.
Lá, rơi mùa này, rơi rất nhiều và rất buồn.
Tôi ngủ vùi trong chăn, để quên nỗi đau...
Buổi chiều trong căn gác nhỏ,
tôi ước mơ có em vơi buồn.
Trời lạnh nhìn qua công viên, hàng ghế xưa, ta từng có nhau!
Rồi mai em đi xa, cơn mưa khóc dùm tình tôi,
buồn bã đi về nơi có tiếng chuông nhà thờ!
Nhìn theo cánh chim bay, em mang đi hoa sữa ngọt ngào,
mặt hồ đứng im nhìn tôi, khóc một mình.