Có những cơn mưa nào không biến tan hỡi người
Có những yêu thương nào không cách rời
Có lúc buông tay rồi em bước đi bên người
Vì người ta đã yêu em hơn là tôi
Nhắm mắt buông xuôi bàn tay lả lơi hao gầy
Ngước mắt lên cao nhìn lên quá dài
Cố níu tay nhau mà anh chẳng quay trở lại
Thì đành hai đứa cho anh đến nơi đã chọn
Nhìn vào chân dung em yêu anh chẳng thể ngăn lệ rơi
Từng lời em nói yêu anh bên anh đến suốt cuộc đời
Nhìn lại quá khứ có lẽ như dần đang phai phôi
Cũng có lẽ vì em yêu đã quên anh rồi
Giờ ở nơi ấy anh (em) xin chúc em (anh) luôn được vui
Mặc kệ nơi đây khoảng tối anh (em) lẻ loi một góc trời
Vì người hạnh phúc cũng chính là điều anh (em) ước mong
Chỉ bởi con tim anh đã quá yêu em mà thôi…