Đêm nay tôi ngồi lặng yên
Nghe chừng sương rớt ngoài hiên
Nghe mây than thở triền miên
Bóng tà trăng xế ngả nghiêng
*
Tôi đi lối về xưa ấy
Nghe từng chiếc lá rụng đầy
Bao năm như chừng không thấy
Phúc đời nay đã bèo mây
*
Tôi đã qua bao năm ước vọng
Sao trắng tay đời không sắc hồng
Tôi đi về một mình màu không
Đời cô lữ trong kiếp phiêu bồng
Tôi đi bao tháng ngày
Con tim đã hao gầy
Ngồi lại mà đếm thay
Hoài vọng sao quá tay?
*
Đêm hoang ân tình đã nuôi
Mai kia hối hả ngược xuôi
Cho quên nỗi buồn niềm vui
Chỉ còn khoảng lặng chẳng nguôi