Ver 1
Đã bao lâu rồi rap của ta nó không được bay
Không còn thấy nụ cười mỗi khi cầm mic trên tay
Không còn thấy cuộc sống này chỉ toàn một màu hồng vì khi mà ánh dương lại lên là bao gánh nặng lại ở ngay đây
Đêm nay Ai sẽ là người cùng ta say
Đêm nay Ta có hiểu ta là ta đây
Đêm nay
Ta sẽ lại hát 1 mình hay bước về nhà mở toang cánh cửa để khóc thật to như khi còn thơ ngây
Gió cuốn rồi mưa bay
Phủ kín đôi vai gầy
Và những đoạn đường xa xăm
Như cố níu đôi chân này
Nhưng
Ta phải về thôi
Ta mệt quá rồi
Giờ ta thở không thành hơi
Giờ ta nói không thành lời
Giờ ta cười không ra âm mới khiến ta biết được tính người
Và những lúc mà ta phải khóc mới khiến ta nhớ đến những tiếng cười
Ôi Trên đôi môi
Cái gì đang mằn mặn
Hình như là lệ rơi
Ta biết
Nhiều người đang ghét ta
Nhưng mà khi đứng trước mặt họ vẫn phải cười bởi vì ta còn những cái mà họ đang thiết tha
Cuộc sống là như vậy
Đôi khi phải bon chen
Kể cả là thở bạn cũng phải cố tranh giành phải ganh phải ghét để có được bầu không khí trong lành nhất
Lấy đâu ra thành thật
Khi mà luôn phải giành giật
Nào Hãy thật lòng với mình đi
Những kẻ dối trá
Hít vào Và thở ra
Mel:
Lấy rượu ra cười lên rồi ta lại nâng ly
Cho quên đi sầu lo nào ta cùng nhâm nhi
Ta nhâm chút ít nỗi buồn
Ta nhâm nhi cho quên than này
1 chén cho cha già
1 chén cho mẹ già
1 chén
Cho những ai đã từng quen ta
Ver 2:
Đêm lên và Ta lại nghĩ về những thứ xa xôi
Xa vời đã xa rồi chỉ còn mình ta thôi
Không có khó sao có khôn nên phải chông gai
Và Không có nhớ cũng không có thương thì tình này lại mau phai
Ta chấp nhận tất cả những nỗi đau mà ta đang mang
Vì khi không còn 1 ai ta vẫn còn có chén rượu là bạn
1 chén Để khiến a nghĩ về em
1 chén Ta uống vì khi nghĩ đêm
Nhớ lắm những tháng ngày
Khi con tim chưa hao gày
Và tiếc nuối Những mối tình
Khi qua nhanh làm sao đây
Ta
Chợt dừng lại vài giây
Hình như con tim đang muốn cảm nhận những kỉ niệm còn đọng lại ở đây
Nơi có nắng
Nơi có e
Nơi có những nụ hôn
Nơi a thấy
Biết yêu thương
Nơi bỗng hóa tâm hồn
Và đó là nơi mà a đã nói sẽ mãi bên e bên dưới màn sương
Và đó là nơi mà e đã khóc khi 2 chúng ta chia đôi con đường
Anh
Không biết nói gì hơn
Phải chăng tất cả nó là cảm nhận 1 chiều mỗi khi a thấy cô đơn
Để cho nắng mang a đi
Để cho gió mang a đi
Để cho ta lại hóa thành cát bụi
Và không còn cảnh phân li
Không biết nhớ nên không biết biết thương
Không thiết sống nên là không biết sợ
Ta vẫn sống cuộc sống cô độc như là đang bị cuộc đời này siết nợ
Thôi
Những kẻ dối trá
Thật lòng với mình đi
Hít vào Và thở ra