Em bỏ rơi tình anh ở giữa lưng chừng trời
Làm sao anh có thể vương tay với lấy
Anh chẳng ngại gì khi chi yêu em vậy
Em vô tư em nào đâu có hay.
Anh vẫn nhắc tên em thôi
Trong giấc mơ của anh thôi
Bao ngày qua anh cứ mãi luôn chờ đợi
Anh chỉ mong là em vui
Anh chỉ mong được thấy em cười, cho đến một ngày.
[ĐK]:
Rồi thì người ấy đã đến để yêu em
Anh biết phải làm sao con tim anh không yếu mềm
Một là quên em, hai là cố níu lấy
Những kỷ niệm của hai ta mà anh không thể quên.
Rồi thì em cũng bước đi theo người ta
Anh cố gượng cười để cho em vui khi em trao thiệp hồng
Giờ anh đau lắm, lạc lối giữa dòng đời
Vì nỗi tương tư của anh em sẽ mãi không biết