Một ánh sao rơi vào đêm hòa theo cơn mưa mùa đông giá lạnh , nhạc khúc yêu đương nồng say chìm trong giấc mơ cùng bao nỗi nhớ , nhớ mong biết đến bao giờ , ngóng trông cho đến khi nào , đã bao tháng năm qua dần mà người ơi người nào có biết . Từng giấc mơ đêm vội qua tàn theo bóng mây về nơi cuối trời , và nỗi cô đơn trời mây tìm lại nơi đâu ngày xưa yêu dấu , dấu yêu nay đã xa rời , khuất xa như cánh chim trời , hãy mang giấc mơ yên bình quay về đây người yêu dấu ơi ... Từng đêm thao thức , khi dấu yêu trôi qua tầm tay , đã có khi nào người quên đi ngày xưa mất rồi , với những êm đềm và bao nhiêu lời yêu ngọt ngào đã trao , để gió cuốn đi mưa mang ân tình trôi mất ... Đường xưa nay vắng , đi bước chân yêu đôi tình nhân , chẳng có bao giờ thời gian qua sẽ quay trở lại , những khúc ca buồn , còn lại đây tình yêu ngày nào đắm say , sẽ mãi mãi đi theo bên anh khi không còn nhau ...
Khi không còn nhau , ta hãy xem như một giấc mơ , khi không kề vai , ta cứ xem như chưa bao giờ , nơi căn phòng xưa , yêu dấu nay đã phai tàn theo cơn gió , mất nhau , cho giấc mơ phai tàn mau !