Lấp trong bóng đêm tối, một mình tôi ôm nỗi chờ mong, bao nhiêu đêm xót xa cũng chỉ là giấc mơ đã qua.
Biết em đã xa mãi, mà vì sao cứ vẫn hoài mong, em phương xa có hay trái tim còn đây một nỗi đau, chờ hoài trong nỗi xót xa vô vọng.
Nếm niềm đau mặn đắng môi, khóc cho tình ta giờ là dĩ vãng thôi.
Em giờ nơi phương nao, em vui bên ai, em nào biết một mình tôi.
Khóc thương tình ta đầy xót xa, đắng cay mình tôi tìm lại dĩ vãng xưa, đi tìm đâu đôi môi đã nói yêu tôi hôm nào.