Một chiều mưa
Bước chân lặng thầm anh đi
Nơi con đường xưa
Vấn vương bóng hình thuở ấy
Giờ đây cũng đành phải chấp nhận
Không thể trách do chính số phận
Tiếc thương ân tình lòng còn vương
Thà khi ấy đừng đến bên nhau
Để rồi vội đi để lòng thêm đau
Một vết thương
Hằn sâu trong tim ai lường
Vì cố chấp không muốn buông tay
Nên chịu tổn thương dẫu lòng đắng cay
Tấm thân này đau nhưng ai từng nhìn thấy
Và đành chúc em sánh bước bên ai
Thà một người đau hơn xé lòng cả hai
Nỗi bi hài
Tiếc cho duyên tình ngang trái
Thì thôi anh chọn cất bước ra đi
Để nỗi đau ngưng vào tâm trí
Cũng chỉ vì
Yêu em nhưng phải phân ly
Chính anh sai hay điều gì đã khiến
Đã che dần hình bóng em vì
Anh bất tài hay anh vô dụng
Để em nỡ lấy tình cảm đem đi
Khóc làm gì khi em chẳng còn
Là một cô gái thật thà như xưa
Thừa lí do để em sắp đặt
Thì cứ mặc kệ anh như chưa từng hứa
Em kề bên người đàn ông lạ
Là chỉ vì lí do vậy sao
Giết tim anh trong màn đêm đen tối
Thấm cạn tâm can tháng ngày gầy hao
Nên kết thúc hay là giữ lại
Để lòng này quặn thắt và đau
Chuyện tình ta như một món hàng
Mà chính anh đây là người nhận và giao
Thà khi ấy đừng đến bên nhau
Để rồi vội đi để lòng thêm đau
Một vết thương
Hằn sâu trong tim ai lường
Vì cố chấp không muốn buông tay
Nên chịu tổn thương dẫu lòng đắng cay
Tấm thân này đau nhưng ai từng nhìn thấy
Và đành chúc em sánh bước bên ai
Thà một người đau hơn xé lòng cả hai
Nỗi bi hài
Tiếc cho duyên tình ngang trái
Thì thôi anh chọn cất bước ra đi
Để nỗi đau ngưng vào tâm trí
Cũng chỉ vì
Yêu em nhưng phải phân ly