Đời ai không một lần biết yêu
Và anh cũng đã từng biết yêu
Người mà anh yêu chính là em
Người làm anh khóc cũng là em.
Ngày em buôn hằng ngàn lý do
Rồi em đi chẳng cần đắn đo
Là ngày anh hiểu trong trái tim
Em chưa từng tồn tại bao giờ.
[ĐK:]
Khi em đi mới biết bao năm tháng qua
Từng lời yêu thương em trao cho anh chỉ là lời dối gian
Nước mắt anh tuôn rơi, bao lần anh níu với
Nhưng em đã không cần đến anh nữa rồi.
Em như mây gió cuốn mây trôi thê thôi
Đành để cho anh nơi đây chơi vơi sống từng ngày lẻ loi
Kết thúc không yên vui tim này đau nhức nhối
Bên tình mới em nỡ đành quên sao người ơi.