Một ngày nắng êm, trên từng đĩa kem nơi anh ngồi
Chờ đợi rất lâu mà sao chẳng thấy em đâu
Từng ngày đón đưa, từng chiều nắng mưa, em quên rồi
Để lại mình anh ngồi mút kem chanh.
Thường thì mặt trời mọc đằng đông
Mà anh thích gì em có biết không?
Bao ngày anh mơ về cuộc sống
Có em ôm khi vào đông!
Vì anh đã viết bao câu chuyện tình
Nhưng chẳng thước phim nào như tình mình
Vì em làm anh nhung nhớ
Ước chi yêu em không phải mơ
Thường thì mặt trời lặn đằng tây
Mà anh thích gì chính em đây
Bây giờ tim anh còn trống
Muốn em vào có được không?
Từng đêm thao thức nhớ em miệt mài
Mà sao em cứ bắt anh đợi hoài?
Giờ đây nhìn em ôi sao xinh quá
Sớm mai đôi mình yêu nhau thật nha
Anh chẳng cần biết đúng sai
Chỉ cần em, chuyện tình ta thêm dài
Mệt nhọc, đôi khi suy nghĩ
Với em, mình là gì?
(Là bạn!)