Tôi quá ngây thơ tôi quá dại khờ
Trót tin vào lời hẹn thề vu vơ
Tình yêu chỉ có trong mơ
Sao tôi cứ mãi mong chờ
Để bây giờ em cũng làm ngơ
Em nói yêu tôi yêu hết kiếp này
Nay đổi thay lòng, em vội chia tay
Để anh ôm lấy chua cay
Khi em gian dối bao ngày
Anh mang bao nỗi đoạ đày
Em ra đi chữ tiền trả vay
ĐK: Giờ mới nhận ra em là kẻ bạc tình
Em là kẻ phũ phàng
Mộng mơ quyền quý cao sang
Ngày xưa tôi sống trong huy hoàng
Em nói em không màng
Tiền bạc lợi danh chỉ là phù du
Giờ trắng bàn tay em rời xa chốn này
Em về vui với người, nụ cười em nở trên môi
Lời thương lời nhớ xưa đâu rồi
Son sắt muôn đời sao bây giờ em bạc như vôi.
Tôi quá ngây thơ tôi quá [Em] dại khờ
Trót tin vào [E] lời hẹn thề [Am] vu vơ
Tình [D] yêu chỉ có [G] trong mơ
Sao tôi cứ mãi mong [C] chờ
Để bây giờ em cũng [B7] làm ngơ
Em nói yêu tôi yêu hết [Em] kiếp này
Nay đổi thay [E] lòng, em vội [Am] chia tay
Để [D] anh ôm lấy [G] chua cay
Khi em gian dối bao [C] ngày
Anh mang bao nỗi đoạ [D] đày
Em ra [B7] đi chữ tiền [Em] trả vay [Bm][Em]
ĐK: Giờ mới nhận [G] ra em là kẻ [C] bạc tình
Em [E] là kẻ phũ [Am] phàng
Mộng [D] mơ quyền quý [G] cao sang
Ngày [am] xưa tôi sống trong huy [C] hoàng
Em nói em không [D] màng
Tiền bạc lợi [B7] danh chỉ là phù du
Giờ trắng bàn [Em] tay em rời xa chốn [C] này
Em về vui với [G] người, nụ cười em nở [B7] trên môi
Lời [Am] thương lời nhớ xưa đâu [C] rồi
Son sắt muôn [D] đời sao bây [B7] giờ em bạc [Em] như vôi.