Cũng như làm tóc rối bời này
Sâu thẳm nơi con tim anh phút chốc tan thành mớ hỗn độn
Ngày qua ngày,anh thấy mình sống mà như chẳng hề được sống
Chỉ mãi nhớ về em
Anh chẳng hiểu thứ gì là điều kì diệu và thứ gì là những chông gai
Về cả tình yêu và một người con gái như em
Anh lại thức trắng cả một đêm để nghĩ về điều ấy
Anh phải làm sao đây?
Những kỉ niềm buồn cứ nhập nhòa hiện về trước mắt
Tình yêu đầu tiên và cũng là duy nhất anh có được
Chính là thứ anh muốn rũ bỏ nhất
Tình yêu không thuộc về anh
Cớ sao anh lại không thể bỏ mặc nó
Thật sự anh chán ghét thứ tình yêu này
Anh không thể nhớ hết những ấn tượng về em
Nụ cười nhạt nhòa và đôi mắt mỗi lúc anh trông thấy em
Khi anh soi mình trong gương
Con người lạ lùng này,đó chính là anh sao?
Sẽ tốt hơn nếu ta không tìm thấy nhau trên đời
Để rồi không phải đau đơn như thế này đây
Khi mỗi ngày kết thúc,anh biết làm sao đây?
Tiếng nói em lúc nào cũng vang vọng bên tai
Tình yêu của anh,thứ mà anh muốn giã từ nhất
Lại là điều anh luôn mong nhớ
Thật sự anh chẳng hiểu nổi
Sao lại trở nên thế này?
Thật sự anh rất chán ghét thứ tình yêu này