Nguyện chịu đau thương muôn kiếp không luân hồi
Trước nại hà bờ vong xuyên đỏ tươi bỉ ngạn
Lặng nhìn nhân duyên xa tít nơi chân trời
Một ngàn năm hoa nở lá tàn
Hoàng tuyền này còn đọng lại lời oán than
Đá tam sinh mãi khắc ghi mối duyên tình
Một lòng chờ mà ngàn đời chẳng thấy nhau
Huyết hoa rơi vấy nơi bạch bào
Hợp rồi tan duyên trời ban
Sao tịch liêu trái ngang
Khiến đôi ta nhớ nhung quá vô vàn
Trời làm sao thấu, hồng trần sao đau
Mãi vương sầu nên hoa kia đỏ máu
Mạnh bà một thang, không còn mang
Câu chuyện trên thế gian
Ân oán tiêu tan, xóa đi chấp niệm
Một đời lầm than nhân sinh đau đớn đọa đày
Đến muôn đời hoa kia chẳng gặp lá
Verse 2:
Hoàng tuyền này còn đọng lại lời oán than
Đá tam sinh mãi khắc ghi mối duyên tình
Một lòng chờ mà ngàn đời chẳng thấy nhau
Huyết hoa rơi vấy nơi bạch bào
Hợp rồi tan duyên trời ban
Sao tịch liêu trái ngang
Khiến đôi ta nhớ nhung quá vô vàn
Trời làm sao thấu, hồng trần sao đau
Mãi vương sầu nên hoa kia đỏ máu
Mạnh bà một thang, không còn mang
Câu chuyện trên thế gian
Ân oán tiêu tan, xóa đi chấp niệm
Một đời lầm than nhân sinh đau đớn đọa đày
Đến muôn đời, hoa kia chẳng gặp lá
Intro: [Em][Bm]-[C][G]-[Em][Bm]-[C][D][Em]
1. Nguyện chịu đau [Em] thương muôn kiếp không luân [Bm] hồi
Trước nại [C] hà bờ vong xuyên đỏ tươi [G] bỉ ngạn
Lặng nhìn nhân [Em] duyên xa tít nơi chân [Bm] trời
Một ngàn [C] năm hoa [D] nở lá [Em] tàn
2. Hoàng tuyền [Em] này còn đọng lại lời oán [Bm] than
Đá tam [C] sinh mãi khắc [D] ghi mối duyên [G] tình
Một lòng [Em] chờ mà ngàn đời chẳng thấy [Bm] nhau
Huyết hoa [C] rơi vấy [D] nơi bạch [Em] bào
ĐK: Hợp rồi [Em] tan duyên trời ban sao tịch [Bm] liêu trái ngang
Khiến đôi [C] ta nhớ [D] nhung quá vô [G] vàn
Trời làm sao [Em] thấu, hồng trần [Bm] sao đau
Mãi vương [C] sầu nên [D] hoa kia đỏ [Em] máu
Mạnh bà một [Em] thang, không còn mang câu chuyện [Bm] trên thế gian
Ân oán tiêu [C] tan, xóa [D] đi chấp [G] niệm
Một đời lầm [Em] than nhân sinh đau [Bm] đớn đọa đày
Đến muôn [C] đời hoa [D] kia chẳng gặp [Em] lá