HƯƠNG TÌNH CỐ NHÂN
Chiều chậm đưa đi về qua lối cũ
Chân bước âm thầm hồn không nắng không mưa
Bất chợt ngẩn ngơ một ánh mắt mơ hồ
Bâng khuâng nhìn nhau rồi không nói nên câu
Gặp lại nhau trong nuối tiếc muộn màng
Gặp lại nhau trong nuối tiếc muộn màng
Em lỡ nhịp đàn
Anh thế dĩ lang thang
Đời bôn ba xui hai đứa lỡ làng
Không lẽ bây giờ thêm một lần dở dang
Hương tình xưa dĩ vãng chưa phai mờ
Nay vẫn khung trời đưa đón nhau ngày mưa
Dòng đời ngược xuôi cuốn xô ân tình
Giấc mơ đôi mình căn nhà và trẻ thơ
Còn đây chưa phai mơ
Thầm gọi tên nhau sau bao ngày cách trở nghe mắt mi sầu cay
Ân tình xưa đong đầy
Tay siết trong tay thương phút giây này lui lại ân ái
Ta dìu nhau bước trên vùng tương lai