1. Có những hồi ức tưởng chừng như đã cũ
Nhưng dường như vết thương vẫn còn vẹn nguyên
Xóa đi cả câu nói yêu nhau để thay vào đó là sự xa cách
Giữa những người lạ từng bước chung một đoạn đường.
Chắc hai ta gặp không đúng thời điểm.
ĐK:
Em đi về ở phía mặt trời, anh về phía một đời không em
Nơi anh chỉ toàn là bão với giông nào ngờ em thích nắng hồng
Ba đồng một mớ tình duyên, ai mua mà bán
Hứa cả ngàn lần hợp rồi cũng tan.
Chút nắng hồng kèm với mưa giông mà chẳng thấy cầu vồng nơi đâu
Cứ ngỡ ôm trọn được thế gian rồi, nào ngờ lại là bão giông
Ba lời hẹn ước là số không mây hòa theo gió trời
Đúng là đời hứa sẽ đợi nhưng lại không tới.
2. Vốn dĩ ta đã không có duyên nợ
Cớ sao ông trời vẫn để ta gặp gỡ
Thà mình làm người dưng đi qua cuộc đời của nhau
Còn hơn đi bên nhau mà thua người dưng.
Chắc do anh gặp không đúng người.
ĐK:
Em đi về ở phía mặt trời, anh về phía một đời không em
Nơi anh chỉ toàn là bão với giông nào ngờ em thích nắng hồng
Ba đồng một mớ tình duyên, ai mua mà bán
Hứa cả ngàn lần hợp rồi cũng tan.
Chút nắng hồng kèm với mưa giông mà chẳng thấy cầu vồng nơi đâu
Cứ ngỡ ôm trọn được thế gian rồi, nào ngờ lại là bão giông
Ba lời hẹn ước là số không mây hòa theo gió trời
Đúng là đời hứa sẽ đợi nhưng lại không tới.
1. [Dm] Có những hồi ức tưởng [Am] chừng như đã cũ
[Bb] Nhưng dường như vết thương vẫn còn [Am] vẹn nguyên
[Dm] Xóa đi cả câu nói yêu nhau để [Am] thay vào đó là sự xa cách
[Gm] Giữa những người lạ [Am] từng bước chung một đoạn [Dm] đường.
[Gm] Chắc hai ta gặp [Am] không đúng thời [Dm] điểm.
ĐK:
Em đi về ở [Bb] phía mặt trời, [C] anh về phía một [Am] đời không em
Nơi [Dm] anh chỉ toàn là [Gm] bão với giông nào [C] ngờ em thích nắng [F] hồng
Ba đồng một [Bb] mớ tình [C] duyên, [Am] ai mua mà [Dm] bán
Hứa cả ngàn [Gm] lần [Am] hợp rồi cũng [Dm] tan.
Chút nắng hồng kèm [Bb] với mưa giông [C] mà chẳng thấy cầu [Am] vồng nơi đâu
Cứ [Dm] ngỡ ôm trọn được [Gm] thế gian rồi, nào [C] ngờ lại là bão [F] giông
Ba lời hẹn [Bb] ước là số [C] không [Am] mây hòa theo gió [Dm] trời
Đúng là [Gm] đời hứa sẽ [Am] đợi nhưng lại không [Dm] tới.
2. [Dm] Vốn dĩ ta đã không có [Am] duyên nợ
[Bb] Cớ sao ông trời vẫn để ta gặp [Am] gỡ
[Dm] Thà mình làm người dưng đi [Am] qua cuộc đời của nhau
[Gm] Còn hơn đi bên [Am] nhau mà thua người [Dm] dưng.
[Gm] Chắc do anh gặp [Am] không đúng [Dm] người.
ĐK:
Em đi về ở [Bb] phía mặt trời, [C] anh về phía một [Am] đời không em
Nơi [Dm] anh chỉ toàn là [Gm] bão với giông nào [C] ngờ em thích nắng [F] hồng
Ba đồng một [Bb] mớ tình [C] duyên, [Am] ai mua mà [Dm] bán
Hứa cả ngàn [Gm] lần [Am] hợp rồi cũng [Dm] tan.
Chút nắng hồng kèm [Bb] với mưa giông [C] mà chẳng thấy cầu [Am] vồng nơi đâu
Cứ [Dm] ngỡ ôm trọn được [Gm] thế gian rồi, nào [C] ngờ lại là bão [F] giông
Ba lời hẹn [Bb] ước là số [C] không [Am] mây hòa theo gió [Dm] trời
Đúng là [Gm] đời hứa sẽ [Am] đợi nhưng lại không [Dm] tới.