Xin lỗi, thật khó để quay lại
Xin lỗi, tớ đã thật trẻ con
Xin lỗi, tớ không muốn chúng ta trở nên khác biệt
Có thể tớ đã lảng tránh cậu, nhưng
Mỗi buổi sáng khi một mình tỉnh giấc, tớ lại tìm kiếm dòng tin nhắn của cậu
Vẽ khuôn mặt cậu lên màn trời xa lạ bên ngoài khung cửa sổ
Giọng nói của cậu là thứ đầu tiên thì thầm tiếng yêu với tớ, đôi môi cậu lại nói ra lời kết thúc
Tớ không thể nào xóa đi bất cứ thứ gì – cậu thì sao?
Tớ yêu cậu – là những từ ngữ khó có thể rút lại
Tớ yêu cậu – bây giờ tớ lại sợ phải nói lời này
Tớ yêu cậu – liệu tớ còn có thể nói như vậy với cậu lần nữa?
Thành thật mà nói thì tớ không tìm thấy dũng khí của mình nên tớ chỉ có thể sống mỗi ngày với nụ cười cay đắng trên môi, nhưng
Mỗi buổi sáng khi một mình tỉnh giấc, tớ lại tìm kiếm dòng tin nhắn của cậu
Vẽ khuôn mặt cậu lên màn trời xa lạ bên ngoài khung cửa sổ
Giọng nói của cậu là thứ đầu tiên thì thầm tiếng yêu với tớ, đôi môi cậu lại nói ra lời kết thúc
Tớ không thể nào xóa đi bất cứ thứ gì – cậu thì sao?
Tớ đang dần suy sụp, đang dần trở nên yếu đuối
Hãy mang tớ ra khỏi những tầng lớp kỷ niệm dày cộm bủa vây
Như thuở ban sơ, khi tớ vẫn chưa bị thực tại làm ô uế, khi tớ còn chưa biết suy tính thiệt hơn
Tớ muốn quay lại quãng thời gian mà tớ đến với cậu chỉ bằng con tim trinh nguyên
Tớ vẫn đang đau đớn bởi những hồi ức trưởng thành, còn cậu thì sao?