Có những nỗi nhớ gọi vô hình
Chờ đợi trong những tiếng yêu
Khi thấy bóng em như đã nhạt nhòa
Còn lại mình anh thôi trên phố buồn
Nghe âm vang chỉ thật đơn côi
Nước mắt hai đôi bờ mi ai đã khóc
Trong căn phòng chỉ có bóng em
Mọi thứ đã như quá xa trong một phút nào
Suy nghĩ về một người nào đó về em
Tình cờ mình gặp nhau
Khi anh nhé đôi ta thường đi với nhau
Trên một con phố buồn
Chỉ bây giờ đã đủ hiểu sao kết thúc như vậy
Thời gian là thế biết trước điều gì ngày mai
Khi con tim này vẫn luôn che dấu một tình yêu
Ngày mai sẽ còn đâu khi là những đầy vơi bên kia
Trên con đường vắng khi bình minh đã qua đi
Bóng tối nơi nào khi nghe trong một phút vắng em
Nơi nào một ngày chủ nhật em đã nói chia tay
Khi em vào ngày này đã về bên anh ta trong chủ nhật
Còn lại anh ôm trọn giấc mơ về em