Hẹn nhau nơi góc quán vắng, anh khẽ hôn vào môi em thật nhẹ.
Nhịp tim như muốn vỡ tung, khi anh nắm lấy tay em
Và em mong sao đêm nay, cho thời gian kia như ngừng lại.
Để em như cô bé con nhỏ bé dưới vai anh...
Từng đêm qua đi thật gần, những tiếng nói ấm áp như đang
Gọi tên nhau bay về trời, khi anh thưa thớt nói cười
Chợt nghe tim như nghẹn lại quên nhau quên một bầu trời
Rồi anh không đến cho từng giấc mơ em rơi chiếc hôn xưa vơi
Hàng cây như đếm nước mắt của em rơi trên từng chiếc lá khô
Tim trong chút nắng héo úa có tiếng cười anh đâu đây bỗng dưng mất rồi
Một hôm em đứng góc phố ngước mắt nhìn lên hai giọt nước rơi