Hơn cả nỗi nhớ!(Thanh Hà)
Bờ cát dài đêm từng đêm khắc khoải
Một mình em đi giữa bao hiu quạnh.
Anh có hay bao lần ta đắm say…giờ làm em thêm cô đơn biết
bao nhiêu!
Đừng vỗ về!Nghe càng thêm não nề
Thẳm sâu nơi em trái em hao gầy.
Và,anh từng nói:làm em hạnh phúc!Mà giờ này,anh có biết…
Tình anh đã cạn rồi,tình đã hết thật rồi!
Người đã lỡ quay bước đi không thể nói nên lời.
Để em chốn xa vời!Anh có hay biết chăng…
Em đau đớn từng ngày,vì nỗi nhớ đọa đầy!
Vã phút chốc giật mình sau cơn mơ
Để rồi lại bơ vơ…Em chẳng thể quên anh!
Bao đêm mình em bật khóc!Tình yêu em trao anh chứa chan!
Chẳng thể nào quên anh khi anh bước đi.Ngoảnh mặt lại bao
yêu thương nơi đây cùng em ,chôn vùi mãi ở đây!Mà người nào
hay biết tình em còn in sâu mãi bóng hình anh…