Anh cũng không biết thế nào là tell lies...sợi tơ hồng đang đeo tay...
khi lời yêu em từ chối thì anh cũng chẳng biết làm gì và theo ai...
ta sẽ là đôi uyên ương...mắt em đẹp như kim cương...
khi mà anh đã nói xạo thì anh sẽ tự nguyện xuống gặp là diêm vương...
em ơi...cứ yêu đi mặc đời nó hiểm ác..
em ơi..cứ thả mình chill trên dòng biển cát...
em ơi...cứ vui đi vì mình còn trẻ mà...
em ơi..những âu lo thì chúng ta để nhà...
và anh viết vài câu để mình biết về nhau một thời chúng ta đã đan duyên...
biết là đau nhưng mà anh biết làm sao vì anh đã có em để an yên...
đây có lẽ là tương tư ? đây có lẽ là tương tư?
đây có lẽ là tương tư? đây có lẽ là tương tư?
tiếc về nhau không còn cần thiết về sau để nước mắt đọng lại trên đôi mi..
và anh viết về nhau cũng không có đề cao vì anh muốn giữ em trong lowkey...
đây có lẽ là tương tư... đây có lẽ là tương tư...
đây có lẽ là tương tư.... đây có lẽ là tương tư..