Gió đông đã về
Phố khuya người vắng
Có chiếc lá nhỏ nhoi rơi vào trong đêm dài
Kỉ niệm ngày nào đã phai.
Con đường hôm nào
Riêng mình anh bước
Bóng tối như vây quanh dâng tràn con tim đầy
Một người đã xa tầm tay.
[ĐK] :
Giờ anh ngồi đây, ôm lấy những kỉ niệm
Chỉ muốn bật khóc, những nước mắt trôi vào tim
Cố quên đi một người, cố quên đi từng ngày
Mình đã hứa với nhau như vậy thôi
Tình ta giờ đây đã mãi mãi chia xa rồi
Nụ hôn còn mãi vương vấn nơi đầu môi
Biết em không quay về, phố xưa anh vẫn chờ
Chờ hơi ấm xoá tan đi mùa đông, lạnh buốt trong lòng.