Mặt trời giấu hết những tia nắng, giấu tiếng khóc bên trong tiếng cười.
Ánh mắt ai đang chạy trốn giữa đông người
Còn ta ngồi im, nhìn ngắm từ bong tối
Đã không còn nước mắt, cuộc sống vỡ tan như khói
Đằng sau đôi mắt ai ngắm nhin
Đắng sau vết thương ai đứng nhìn
Đằng sau những nỗi đau không nói
Là ta sợ hãi với chính mình
Hình bong con nguời quá nhỏ bé, cứ giữ vết thương khó lành
Đến lúc, vỡ tan vì tin yêu mất rồi
Chẳng ai ở bên, cùng bước ra bong tối
Những linh hồn ngơ ngác, tìm kiếm ai nâng bước
Đằng sau đôi mắt ai ngắm nhin
Đắng sau vết thương ai đứng nhìn
Đằng sau những nỗi đau không nói
Là ta sợ hãi với chính mình
Một chút hoang tưởng tự giải thoát
Một thoáng ngỡ ngàng vì lừa dối
Tìm thấy đuợc gì đã đánh mất
Chỉ thấy sợ hãi với kiếp người