Ánh chiều vàng, mây xanh màu
Đàn chim tung cánh bay về phương trời mơ hồ
Bước đường mòn, bóng cây trầm
Nhịp chân quay gót đi trong ánh vàng trời xa
Tiếc mái xuân thì, nuối màu hạ trắng
Để mai kia tóc xanh có phai đi như nắng nhạt
Mùa thu đã úa tàn, rồi đông cũng bay sang
Màu hoàng lam chen lối chân em về đường xưa
Gió hãy ngừng đi để tóc em mãi buông lơi
Mưa lam chiều trong khói sương phố vắng đìu hiu
Ngần ngại hoàng hôn, chôn kín ưu sầu
“Hoa nở rồi tàn, trăng tròn rồi khuyết
Bèo hợp rồi chia tan, người gần nhau để rồi li biệt”
Màu hoàng lam tỏa ngàn đẹp xưa