1. Làm sao em hiểu được nỗi buồn mỗi khi chiều xuống
Trời giăng mây tím xóa ánh hồng áng mây bềnh bồng
Mây trôi về đâu biết phương trời nào.
2. Ngày xưa mây trắng bay khắp trời chẳng lo ngày mưa
Rồi cơn mưa đến mây xám về áng mây ê chề
Trôi đi về đâu giấc mơ hồng phiêu du bềnh bồng.
ĐK:
Ôi mây trắng nay bay về đâu bay về đâu
Để hồn tương tư vương nỗi sầu
Những áng mây màu nhớ.
Ta nghe nhớ thương những ngày thơ kỷ niệm xưa
Bềnh bồng theo mây bay cuối trời
Những dấu yêu xa rồi.
1. Làm sao em [Em] hiểu được nỗi buồn mỗi khi chiều xuống
Trời giăng mây [C] tím xóa ánh [Am] hồng [D] áng mây bềnh [G] bồng [E7]
[Am] Mây trôi về đâu [B7] biết phương trời [Em] nào.
2. Ngày xưa mây [Em] trắng bay khắp trời chẳng lo ngày mưa
Rồi cơn mưa [C] đến mây xám [Am] về [D] áng mây ê [G] chề [E7]
[Am] Trôi đi về đâu [B7] giấc mơ hồng phiêu du bềnh [Em] bồng.
ĐK:
[C] Ôi mây trắng [Em] nay bay về [G] đâu bay về [Em] đâu
[Am] Để hồn tương tư vương nỗi [B7] sầu
Những áng mây màu nhớ.
[C] Ta nghe nhớ [Em] thương những ngày [G] thơ kỷ niệm [Em] xưa
[Am] Bềnh bồng theo mây bay cuối [B7] trời
Những dấu yêu xa [Em] rồi.