Từng giọt lệ mờ trong sương chờ ai cơn mông xưa đã phai mờ ,từ khi em qua chốn này những ân tình ai hay có anh đợi mong.
Từng giọt lệ mặn đắng môi tình xa nên mùa thu cũng qua rồi thuyền lênh đênh trên bến vắng gió ơi xin đừng cho anh vẫn mơ mùa trăng.
Tình gọi ai rên bờ vai thương kiếp hoa sao không ngày mai người yêu ơi con đâu câu hát ngàn năm, rồi giọt nắng vẫn trâm lắng hát vang lên câu nhac rộn ràng vắng em nên múa thu cũng xa ngăn.
Tình gọi ai trong mù khơi thương nhớ nên con tim mồ côi người yêu ơi về đâu giây phút mặn nồng có đôi mùa hạ trắng giấc mơ ơi đâu là cuộc đời ánh trăng vàng ơi luôn có ta hoài mong.