Họa ra môi mắt ai khắc ghi tận trái tim
Dù cho năm tháng trôi thì chớ quên ngày đầu
Thời gian sao chẳng lưu những yêu kiều thuở nào
Còn đây bao kỷ niệm, cuốn theo gió mây nhẹ bay
Cứ lưu luyến khi còn đâu dung nhan ngày ấy
Khi người thương đổi thay quá nhiều
Đớn đau vẫn không nỡ buông lơi câu chuyện tình cũ
Bóng hình xưa hoài không lãng quên
Ta không hiểu thấu ta không lẩn tránh
Nay ta cần lắm tựa lên bờ vai ấy
[ĐK 2]
Tình đôi ta bấy lâu ấm êm chẳng dễ dàng
Mặc cho nhân thế luôn đồn đãi luôn nghi kỵ
Vì yêu nên có khi đến sinh tử chẳng màng
Họa thêm bao kiếp người, vẫn mong kiếp sau trùng lai