Bùn lầy buộc vào thân sen
Quẩn quanh mưa nắng qua bao tháng ngày
Rồi thì nào đâu hôi tanh
Sen vẫn thơm ngát thanh cao trưởng thành
Cuộc đời mình cũng như thế
Sống trong bốn chữ thế thái nhân tình
Đừng vì một câu chấp ngã
Phá tan đánh mất một đời mình tiến tu
Giải thoát là ung dung trong ràng buộc
Hạnh phúc là tự tại giữa khổ đau
Phật Pháp là tu tâm sửa mình
Từ Bi là đừng nhìn sai lầm người khác
Lại như loài hoa sen sống trong bùn
Tự vươn mình ngạt ngào giữa bùn nhơ
Tựa như đời vô minh che mờ
Hãy chuyển tâm nhìn đời bất biến, giữa dòng đời vạn biến.