Chuyện từ một đêm cuối nẻo một người tiễn một người đi
Đẹp tựa bài thơ nở giữa đêm sương nở tận tâm hồn
Chuyện một mình tôi chép dòng tâm tình tặng người chưa biết một lần
Vì giây phút ấy tôi tình cờ hiểu rằng
Tình yêu đẹp nghìn đời là tình yêu khi đơn côi
Vào chuyện một đêm khoác bờ vai một mảnh áo dạ đường khuya
Đẹp tựa bài thơ, nở giữa đêm sương, nở tận tâm hồn
Vì còn tìm nhau lối về ngõ hẹp còn chờ in dấu chân anh
Niềm thương mến đó bây giờ và nghìn đời
Dù gió đùa dạt dào còn đẹp như khi quen nhau
Ai lớn lên không từng hẹn hò không từng yêu thương
Nhưng có mấy người tìm được một tình yêu ngát hương
Mến những người chưa quen
Một người ở lại đèn trăng gối mộng
Yêu ai anh băng sông dài cho đẹp lòng trai
Một người tìm vui mãi tận trời nào giá lạnh hồn đông
Một người chợt nghe gió giữa mênh mông rót vào trong lòng
Và một mình tôi chép dòng tâm tình tặng người chưa biết một lần
Vì trong phút ấy tôi tìm mình thì thầm giờ đã gặp được một nụ hoa nở về đêm.
Tôi ngó về cuối [Am] trời
[Dm] Tay ôm kỷ [Am] vật tình [G] yêu giữa tôi với [C] người
Chỉ còn xót [G] lại tấm [A7] hình gìn giữ được [Dm] thôi
Hình [G] hài này giết lần [C] tôi
Cũng bởi [Dm6] lời thề non hẹn [E7] suối.
Trong nét mặt nhớ [Am] người
[Dm] Hôm đi còn [Am] gặp nỉ [G] non suốt đêm những [C] lời
Nào là nói [G] tặng tấm [A7] hình để bớt lẻ [Dm] loi
Và [G] còn thề thốt đầu [C] môi
Yêu chỉ [E7] có mình tôi suốt [Am] đời.
Từ khi tôi yêu [F#m7-5]người
Chân trời góc biển ngược [Am] xuôi
Thấy [D] hình thấy mặt để [Am] tôi
Chia sẻ [G] những khi buồn [C] vui
Ước [A7] vọng cùng người nên [Dm] đôi
Bây giờ tan thành mây [E7] khói
Vẫn còn tôn thờ bóng không [Am] hồn.
Tay hứng trọn mối [Am] sầu
[Dm] Đeo thêm hình [Am] ảnh người [G] tôi trót yêu quá [C] nhiều
Vài lần muốn [G] hủy tấm [A7] hình mà có được [Dm] đâu
Vì [G] tình người khắc đậm [C] sâu
Quên thật [E7] khó người yêu lúc [Am] đầu.