Hoạ vào trang kí ức
Tô vẽ lên cho đời
Màu không vương vấn với sầu bi
Ngày em bước ra đi
Đắng cay chia ly đôi đường
Bận lòng người cố nhân
Chỉ thêm đau lòng
Gia cảnh tôi nghèo hèn sương gió
Bão dông nắng mưa trên đầu
Đời phong ba phủ kín mây giăng tối tăm
Số kiếp bụi trần làm sao ước mơ xa vời
Đành nhìn người ấm êm nhung tìm nhung gấm
Thà đừng hứa, là ta sẽ luôn có nhau đến trọn đời, ta khóc cho mối duyên này, vội vàng cách xa dù vẫn thương nhau
Một mai khi ta trên đường đời, tình cờ thấy nhau, người xót xa hay là chỉ riêng mình ta dày xé cơn đau thấu trời ?
Ngày xưa ấy đã chẳng trở lại, người luôn nói thương ta cũng xa rồi , nơi góc phố vắng hay ngồi, còn đâu dáng ai đưa đón bao chiều.
Là tơ duyên người dăng ngập trời
Rồi người bước đi cay đắng một đời
Để lại đây sầu vương
Và những đau thương rã rời
Rap:
Em đã quên đi hết những gì ta đã trãi qua
Những cố gắng mà anh gìn giữ bây giờ bỗng trở nên xa lạ
Nơi con phố vắng, vẫn còn đây mái tranh nghèo
Nơi mà ta đã từng ước hẹn bây giờ chỉ mỗi anh mang theo
Thôi em đừng khóc, những dối trá trên hàng mi
Dù có nói bao điều thì em vô tình vẫn rời đi
Là do ta sai , ôm mơ mộng nhiều không tưởng
đã hy vọng quá nhiều vào thứ tình cảm vô vọng đầy đau thương
Dặn dò đôi ba câu
Vùi chôn cơn đau
Chỉ muốn em vui bên người
Dù cho ta nơi đây, đắng cay như vỡ tan rồi
Vì ta không như xưa
Vùi chôn cơn mơ
Đành thôi nhìn em quay bước đi Về nơi
Kết hoa ấm êm một đời